![]() |
Cái giọng văn trong sáng này mãi mãi mình chẳng có được. Thôi thì đọc cho đỡ nhớ thiên nhiên, một khoảng thời mà mình có được…
các Mẹ nhớ đọc cho con trai nghe trước khi ngủ nha.
---
Vào hè, lũ Bụi thường trốn khỏi mặt đất, vui mừng được theo Gió đi chơi xa, bỏ mặc đám cỏ Tranh buồn bã, đứng im lìm trong nắng. Màu nắng chiếu trộn vào màu cỏ Tranh thành một sắc vàng đặc biệt trải dài trên một vùng rừng rất rộng lớn.
Lúc bấy giờ có một số loài cây to con hơn cỏ tranh, bỗng cảm thấy sợ nắng, vội vã cho rụng bớt lá để bảo tồn mạng sống của mình. Vì vậy khu rừng vắng bớt màu xanh.
Nhưng kia kìa, mùa mưa đã tới rồi ! Những đám mây trên trời tuôn nước xuống, tắm gội sạch sẽ những chiếc lá xanh đầy bụi. Bao chiếc lá màu lục non mới ra đời, rụt rè nép mình bên những chiếc lá xanh cũ đậm màu, tạo nên một vùng đầy sức sống.
Thật vậy, màu xanh không những tượng trưng cho sức vươn lên mà còn là biểu tượng của sự sống nữa. Nếu thiên nhiên thâu hết các chiếc lá xanh thì trên Trái Đất sẽ không còn lương thực, các loài động vật sẽ tàn tạ dần và con người rồi cũng cùng chung một số phận.
Vậy thì mọi chiếc lá xanh đều cần được bảo vệ: từ rừng thiên nhiên, rừng trống cho đến thửa ruộng, đám lá, bụi cỏ, hàng lau… tất cả đều hữu ích cho Con Người…
(trích Biển, cái nôi của sự sống - Lý Thái Thuận )