Hiển thị các bài đăng có nhãn ký ức. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ký ức. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012

holiday - Bee Gees



Tuổi thơ tôi gắn liền với thành phố biển, hầu như chưa bao giờ tôi đi xa khỏi vùng sống của mình. Những chứng kiến gia đình, những học hành, những lêu lổng và trò chơi của tuổi nhỏ, cứ như vậy kết hợp với mộng ảo ban sơ trở thành một chuỗi thần tiên, tôi cho rằng thời đó quá đẹp, là đẹp nhất nhưng không thể tự hào.
Tôi không biết cái gì là huyện cái gì là thị trấn, cái gì là nông thôn, thế giới đối với tôi to bằng cái thành phố này là quá đủ rồi, cho nên tôi không biết gì là kỳ nghỉ, như thế nào là holiday. Tuổi thơ của chúng tôi vì thế rất thị thành. Hằng ngày chúng tôi vẫn chờ cho buổi chiều đến, nắng rải vàng cả thành phố mát mẻ, phía tít cao đó là mảng hồng rực của ánh trời đang lặn, tôi từng nghĩ cảnh tượng ấy cứ có vẻ như là một túp lều vĩ đại mà càng xuống dưới đất màu sắc càng nhạt nắng đi. Tuổi nhỏ là thế, được núp dưới cái bóng nào cũng là điều tuyệt vời và an toàn. Chúng tôi ngán học, nửa tiếng dài như cả mùa hè, xô lệch những cây bút chì, ngón tay chai ơ lên vì thói quen siết mạnh lúc tập viết, chúng tôi chờ nhau tan học, tụ tập trên những chiếc xe xích lô trong xóm kẻo kẹt để ha hả kéo nhau ra biển, tôi nhớ như in những cái bích xi đen đúa dễ thương, những chiếc ghế xếp đặc trưng miền biển, những trái cóc được cắt tỉa nhanh gọn và đẹp ngon lành, vị chua trẻ, đậu phộng luộc luôn có mùi của đại dương lộng gió…tôi đã từng đạp lên rất nhiều những cành dương lụi cát, cảm giác đó thật khó mà diễn tả sao cho đặng hết. Mãi là thanh đãng…
Âm nhạc với tôi thời đó lờ mờ là những giai điệu phát ra từ những thùng loa gỗ xa xưa, trong và trên cao một góc nào đó, của những quán café nào đó, trong đó có quán cafe của cô tôi mở. Hồi đó, được ngồi tận phòng bên trong của cô chủ, hít thứ mùi của một quán cafe, được thưởng thức ly ca cao sữa đá trong cái ly chấm bi, được nghe những bản nhạc xưa, những bản nhạc không hề hiểu, từ thế giới nào đó mà tôi không thể chạm tới hay ngó ngàng sâu vào, với tôi luôn là điều gì đó rất ấn tượng, rất sang trọng và đặc biệt là rất miễn phí. Ở nhà, chú tôi hay mở những băng cassette nhạc disco, tôi nhớ chú mở nhiều Modern Talking , lúc đó bang Bee Gees đã có nhạc disco rồi, có lẽ thời đó là trào lưu disco chăng, thời của nước này sao đó, vài thời gian thành thời và thịnh hành ở những nước khác.
Tôi chỉ nhớ là tôi đã nghe bản Holiday lâu lắm rồi và có vẻ như nó chẳng có gì ấn tượng với tôi, tôi đơn gián chỉ là đã từng nghe và biết cái giai điệu đó. Đì đì đi đi đí đì…
Cho đến khi tôi lớn thêm chút nữa, thời kỳ của những bộ phim Hàn Quốc thực sự là một hiện tượng. Chúng tôi đã được biết đến những điều chưa hề đinh ninh và trông đợi, nhưng thõa mãn đến mức không thể có tư tưởng chống đối, chúng tôi đón nhận nồng hậu phim HQ với lẽ chẳng thể nào khác đi được, cái gì cũng có lý của nó, cho dù ở một nơi lý lẽ nào đó, có thể rất xa xăm và tuyệt nhiên lại không thể tự hào.
Nhờ vậy, tôi mới thực sự thích bang Bee Gees.

Phim Nowhere to hide; người đàn ông khoác bên ngoài áo manteau kín cổ màu úa vàng, ngồi bên trong chiếc ô tô từ lâu đã bất động, người đàn ông này đeo kính đen. Không thể thấy gì từ người đàn ông này ngoại trừ kính đen, manteau tận chân và không khí thực sự của một cuộc rình rập, rất tập trung và không bỏ sót bất cứ động tĩnh gì…
Mùa thu, lá vàng rơi phủ lấp con đường, cơn giông ngao ngán và bất nhẫn thổi những luồng mưa nặng hạt xuống thành phố, khi mà những hạt mưa còn chưa kịp chạm, chiếc ô tô chết chóc sáng loáng, phản chiếu cả những cành lá đen của bóng và vàng của mặt đường đầy lá phủ, bay xào xạc trong giông gió…
Bản nhạc Holiday dạo khẽ và cất lên giọng hát của Robin, trời mưa nặng hạt, không một ai muốn để ý đến ai ngoại trừ sự khô ráo của chính mình.
Người đàn ông trong chiếc manteau màu thu chết đã xuống xe tự lúc nào, không gì có thể ngăn cản người đàn ông này kết liễu một người đàn ông khác trong cơn mưa nặng hạt…tất cả những cảnh tượng đó!
…..Ooh you're a holiday , such a holiday…đì đi đi đí đì….

Cái chết là kỳ nghỉ tuyệt vời nhất. Tôi đã nghĩ như thế mặc cho thông điệp của bản holiday là gì, tôi mê bản nhạc từ đó, ấn tượng của đoạn phim và bản nhạc lồng đã hoàn toàn làm điều chinh phục, tôi hâm mộ cái cách những người làm nhạc cho phim HQ và vì cũng từ đó, tôi thích bang Bee Gees.
Hôm nay tôi biết cái cuối cùng của Robin nên tôi nhớ lại cái đầu tiên của anh, đối với riêng tôi. Vậy là đã xong một đường tròn viên mãn.
---
Những bản nhạc dưới đây trích từ playlist bang Bee Gees của tôi, có những bản hơi lạ, có những bản mấy ảnh hát chung và có những bản mấy ảnh hát riêng, mỗi bản đều gắn với những niềm xúc cảm sống động khác nhau, gắn với những thời điểm lệch nhau và ai ngờ xếp chung lại thành một list thì đâm ra đơn điệu như nhau và điều kì diệu chỉ có thể sống lại bởi những cú click tận tâm (:
 
Barry Gibb - Face to face
Barry Gibb - Shine shine    (cool trumpet)
Barry Gibb – One Night
Barry Gibb – I’m your driver
Bee Gees – Still love you
Bee Gees – Wildflower

nhìn lại thấy anh Barry nhiều quá, toàn disco :)), hợp với ai đó


Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

wrong words...

Thừa Ân!

Thừa Ân!


Đừng gọi con như thế nữa, gọi là Chim ơi, Cu ơi, con sẽ xà xuống bằng đôi cánh là tay khẳng khiu; con sẽ không trốn lên nóc nhà rù rì rù rầm nữa, con sẽ không bay từ trên này xuống, con không chạy trốn giờ con thích trốn rồi

Mẹ hãy nói “lăn bánh xe đi” thay vì “đi mua đồ đi”
Mẹ hãy nói “ăn bánh kem đi” thay vì “ăn cơm đi”
Con sẽ đi mua đồ, con sẽ ăn cơm, con sẽ cười, con không rù rì rù rầm nữa

Tại sao con luôn dùng sai những từ ngữ, tại sao lại vậy

Chuông báo thức inh ỏi, con lật qua lật lại, bịt tai lại bịt tai lại, con nghe con nói con nghe con dạy dỗ, tại sao 8h30 mới vào giờ học mà chuông lại đỗ lúc 6h, sao mẹ luôn chì tai con ì xèo, con không còn buồn ngủ, con không muốn thức dậy, ồn ào lắm./.

Con đi giao sữa, sao lại la mắng con giao chậm, sao những con người này ngày nào cũng uống sữa, họ nuôi gì mà cần nhiều sữa như vậy, không phải thần linh to lớn hơn họ sao, con không thấy ai mang sữa vào ngôi đền trước biển cả, con không giao sữa nữa, con mang sữa cho thần linh, con ngủ trước thần linh rồi, ở đây yên tĩnh, con được che chở, có sóng biển rì rào…hoàng hôn một biển tình lặng, đường chân trời mềm mại

Con sẽ lớn lên trong cái lòng ồn ào của thế giới này sao, con nghe nói có đường biên giới, con muốn thấy những điều khác, nghe những lời khác, con muốn cảm giác tha phương, cảm xúc người lữ hành…con đi bằng đường biển

Con nuôi những chú công, chị sao lại bảo hôi hám, chị không nghe con daỵ về loài công, lông chúng mềm như nhung, ánh lên những sắc đèn xanh lam…

con sẽ đến những quán bar xa lạ, nơi có những cái sofa êm như lông chú công, thật thoải mái, con sẽ ôm những cái jukebox và mở bản Sugar Water…….mọi người cứ nói về homosexuality nếu họ thích, mặc những trang phục mà họ cảm thấy thoái mái, ai cũng nói thứ tiếng của riêng mình….

Con rì rù rì rầm

---
Sugar water

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

mụ mị



bài hát dẫn đường mê của JG đến với Shirley Horn là bản The man you were, có lẽ nằm trong 1 hợp tuyển Hi-end nào đó không nhớ
JG còn nhớ cái lần về thăm quê bạn ở Ngãi Giao thuộc Bà Rịa
có buổi sáng ấy, ở vùng quê đó, mới tầm hơn 5 giờ đã sáng chiếu những tia nắng bỡn trên cái ngái ngủ rồi, gà chó gáy kêu vừa lạ vừa xa, thấy vui và yên trí là những ngày nghỉ và lang bạt còn dài…
dụi mắt tỉnh dậy thấy 1 bên tai nghe rơi ra và vẫn ve vang bản The man you were này
chà, ra là JG đã nghe nó suốt cả đêm cho tới khi thiếp ngủ đi đấy
màn đêm vùng quê yên ắng lắm, 
cái im lặng của nó như thành khối hình đầy áp lực vậy, chằng chịt những mạng nhện đầy màu sắc li ti khi khép mắt
mỗi lần vậy là âm thanh của tĩnh lặng lại u u u trong đầu
nếu mà không nghe nhạc thì khó lòng mà ngủ được
vâng, là bản này đây, mời click link để hưởng :^)
The man you were - Shirley Horn
…. Nghe bản này thấy sao mà cô đơn lắm
Thời điểm mê bài này không chịu thương ai hết, cô đơn cũng phải
Nhưng JG lại nghĩ khác, nghĩ rằng cô đơn là khi đã đi đến điểm cuối của những vòng tròn, hoài niệm rõ điểm khởi đầu mà không thấy người mình thương còn đồng hành bên cạnh

---
Biết nói sao giờ
Tình yêu dù thế nào đi chăng nữa vẫn là beautiful
Mới tiếp thêm chiêu nữa của vocal này nhé
thực sự sâu lắng đấy, có khiến ai đó chảy nước ứa không nhỉ :^)
But Beautiful - Shirley Horn

Love is funny, or it's sad,
Love is quiet, or it's mad.
It's a good thing, or it's bad,
But beautiful...


Beautiful to take a chance
And if you fall, you fall,
And I'm thinking,
I wouldn't mind at all.


Love is tearful, or it's gay,
Love is a problem, or it's play.
It's a heartache either way,
But beautiful...


And I'm thinking, if you were mine,
I'd never let you go.
And that would be but beautiful,
I know.


~interlude~


And I'm thinking, if you were mine,
I'd never let you go.
And that would be but beautiful,
That would be but beautiful...
I know.

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Tri li mưa ri, thò bàn chân vào dòng xi x kêu lp đp thy tinh khôi c tâm thân. Tri mưa chy chân trn đu xanh dc con đường cng vi chúng bn là vui nht, mun vào cng chơi quá mà chc không được phép. Mi ln vào my cơ quan nhà nước là ký c tui thơ sng dy, li qui cái thi còn tp th bnh vin nơi m làm. Nhng dãy nhà cũ kì, tường quét vôi, ngói thm, l lam con thoi tri st, vết nt n, đường vết bò c sên, mùi mc lnh…tht nh quá…gi nói sâu trong mình luôn đ dành mt tình cm rt đp cho “cơ quan nhà nước” ư? Nghe kì cc quá. Ch biết là nhng xúc cm mê tơi nht, đp đ nht bây gi đu làm t nhng hoài nim và lâu lâu có cm giác mình là người ca thiên c b sót li vy…. mun được đem v quá nhng đng thn thông.
Nh tiếng kng, mi khi có tiếng kng là m li gi biu dy đi hc, ôi u oi, cái ngày mà cơ quan m gii th chính mình vi my đa cũng trong khu tp th đã bưng cái kng này đi bán nhôm nha, hê hê, ri ti ti my đa li chun b nào cà lê, búa, đèn pin, bao xi măng…đ đến ti là đt nhp dãy nhà đ trng đ bè vn trm my cái ruminê bng đng khi nng trch gì chng biết đem bán ly tin chơi đin t, nghĩ li thy làm chuyn gì cũng vy, c trong đêm ti mà còn lén lút na là đu vui cc kì, vui cc kì, vui mà…
Nh bài Mùa thu lá bay do Kim Anh hát mà m hay m, đôi mt m h thu bun váng ướt, m mi khi nm  là mt li xa xăm trên trn nhà, tay m gy vt ngang hn trán… nh ba ngà ngà vô là Túy ca..thà rót cho ta trăm nghìn ly rượu đc, vâng đ con đi mua ba à, bi gi ba sai là con đi mua lin không như hi đó đâu…mà sao ba hát hay quá, phong lưu quá…m thì không ưa bào con ba mày ch gii “đn ca sáo thi”….m lãng mn lm, hn hu lm, nhưng con biết hi y con chưa “hiu”, con “ch biết” là vn liếng là cái kh thì doanh thu là s hn hc…
Nh cái trn thng l ch ca nhà bếp bnh vin, c mi khi tri khô ráo là nng li xuyên qua trn chiếu xung nn xi măng thành hình nhng qu trng gà nóng hi hehe, hay đưa tay hng trng và đùa vi bn “tao xí được trng gà nè”, nhà bếp phía sau là c 1 phòng đ tru làm nguyên liu đt, năm mười hay vào đây trn lm...
trời hình như muốn tạnh, tự dưng không muốn nhớ nữa vì thấy buồn buồn sao ấy, dành chút tinh thần tối đi chơi chớ he he